(Ảnh internet)
Ta bỗng thấy chiều trôi lờ lững quáTrong bâng khuâng lọt thỏm nỗi niềm riêng
Bóng hoàng hôn đã nhàu nát bên thềm
Vòm lá hoa xuân lịm vào sẫm tối
Hồn vắng mênh mông chưa tìm rõ lối
Giọt buồn miên man đã hóa không màu
Sẫm, tím nhá nhem đuổi bắt theo nhau
Le lói trời chiều đắm trong giãy chết
.
Mới sớm mai kia giờ như đã hết
Tia nắng vàng hanh ''lê lếch'' chìm sâu
Đông sắp qua cây lá sẽ thay màu
Bướm hoa tìm nhau sắc màu bối rối
.
Chiều rất sâu cũng dần vào bóng tối
Gió cuối đông vẫn lẻn vào rất vội
Trong nỗi niềm riêng tít tắp chơi vơi
Góc khuất không tan theo sóng cuộc đời.
Chiều cuối đông 20/01/2013
Nguyễn Định
Xin rê chuột vào VCD để bấm tạm dừng nếu không thích!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét