
(Ảnh internet)
Soi mình vào mắt của người thương
Chợt thấy mơ hồ mấy mảnh gương
Vân vê một mảnh lên soi thử
Như gặp ai kia chốn hoang đường
Xa xăm mắt dõi chân trời nao
Hồn thiền như gặp giấc chiêm bao
Biển tím chiều nay... sao vắng vẻ
Ráng nhuộm đường mây tựa máu đào
Trước mắt, những con sóng bạc đầu
Sau lưng, lau lách cũng tím màu
Buồm thắm biển xanh, chiều nay vắng
Dội sóng khôn cùng một nỗi đau !
Hình như ai đó gọi phía sau
Bên tai văng vẳng...tiếng còi tàu
Dáng em mờ khuất trong chiều vắng
Ngoảnh lại... gió đùa mấy khóm lau.
Nguyễn Định
Biển tím chiều nay... sao vắng vẻ
Ráng nhuộm đường mây tựa máu đào
Trước mắt, những con sóng bạc đầu
Sau lưng, lau lách cũng tím màu
Buồm thắm biển xanh, chiều nay vắng
Dội sóng khôn cùng một nỗi đau !
Hình như ai đó gọi phía sau
Bên tai văng vẳng...tiếng còi tàu
Dáng em mờ khuất trong chiều vắng
Ngoảnh lại... gió đùa mấy khóm lau.
Nguyễn Định
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét